BÀI GIỚI THIỆU SÁCH THÁNG 12
“NHẬT KÝ ĐẶNG THÙY TRÂM”
Kính thưa các thầy cô giáo cùng toàn thể các bạn học sinh thân mến!
Người giới thiệu:
Thời gian và địa điểm: Làm video đăng tải lên trang web của nhà
trường
Thành phần: Cán bộ, giáo viên và học
sinh trong toàn trường THCS
Tây Đằng
Trong tháng kỉ niệm ngày Thành lập Quân đội
Nhân dân Việt Nam. Em xin trân trọng giới thiệu đến các Thầy Cô cùng các bạn
học sinh cuốn sách “Nhật Ký Đặng Thùy Trâm”.
Các bạn thân mến: Cuốn sách đến với độc
giả 1 cách hết sức bất ngờ.Vào tháng 6-1970, sau một trận càn của lính Mỹ
vào một căn cứ của ta ở chiến trường Đức Phổ (Quảng Ngãi), trong đống chiến lợi
phẩm có một cuốn nhật ký của người nữ chiến sĩ vừa hy sinh. Fredric - một lính
Mỹ, đã định châm lửa đốt quyển sổ tay được bọc bằng vải, thì người phiên dịch
đã cản: "Đừng đốt. Bản thân nó đã có lửa rồi!". Nghe lời khuyên,
người lính Mỹ ấy đã dừng tay trước quyển sổ đầy chữ ấy. Và sau gần một phần ba
thế kỉ lưu lạc, đúng vào dịp kỉ niệm 30 năm ngày giải
phóng miền Nam thống nhất đất nước 30/4/2005 nó đã trở về với gia đình liệt sĩ.
Chủ
nhân của cuốn nhật ký chính là liệt sĩ - Bác sĩ Đặng Thùy Trâm. Chị sinh
ngày 26 tháng 11 năm 1942 trong một gia đình trí thức ở Hà Nội. Tốt nghiệp đại
học y khoa năm 1966, Thùy Trâm xung phong vào công tác ở chiến trường Quảng
Ngãi. Ở đó chị được phân công phụ trách một bệnh viện Huyện Đức Phổ, một bệnh
viện dân y nhưng chủ yếu điều trị cho các thương bệnh binh. Trong vai trò là
một nữ bác sĩ chị luôn yêu thương mọi người, chia sẻ với nỗi đau của người
bệnh, chăm sóc thương binh hết lòng. Đến ngày 22/6/1970 trong một chuyến công
tác từ vùng núi về đồng bằng, chị bị địch phục kích và hy sinh anh dũng khi
chưa đầy 28 tuổi.
Cuốn
sách “Nhật kí Đặng Thùy Trâm” được in trên khổ giấy 14x20cm và dày 290
trang. Sách
do nhà
xuất bản Hội nhà văn ấn hành. Bìa sách được trang trí đơn giản.
Với gam màu xanh pha mộc mạc, từng câu chữ tiêu đề như thêm nổi bật. Không phối
nhiều màu sắc sặc sỡ, nhưng khiến đọc giả chú ý bởi chân dung một nữ chiến
sĩ-bác sĩ Đặng Thùy Trâm ngay chính giữa bìa sách.Và cuốn sách đã thu hút
người đọc ngay từ những trang đầu tiên qua lời giới thiệu và câu chuyện về
những tấm lòng và số phận kì lạ của cuốn nhật ký.
Cuốn
nhật kí được viết trong 3 năm cô làm bác sĩ ở Đức Phổ, nó cho thấy sức tàn phá
khốc liệt của chiến tranh và tâm tư người lính xa nhà bằng những dòng ghi chép
chân thực.Ở những trang đầu cuốn nhật kí, nữ bác sĩ, liệt sĩ đã ghi vào trong
đó là dòng viết nổi tiếng được trích từ tác phẩm Thép đã tôi thế đấy của
đại văn hào Nikolai Ostrovsky thể hiện lí tưởng sống cao đẹp của thanh niên lúc
bấy giờ: “Cái quý nhất của con người ta là sự sống. Đời người chỉ sống có 1 lần.
Phải sống sao cho khỏi xót xa ân hận vì những năm tháng đã sống hoài sống phí,
cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và đớn hèn của mình để khi nhắm mắt xuôi
tay ta có thể nói rằng : tất cả đời ta,
tất cả sức ta đã dâng hiến cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời, sự nghiệp đấu
tranh giải phóng loài người
Cuốn
nhật ký gồm hai phần chính:
Phần I : Những ngày rực lửa.
Phần II : Những tư liệu ảnh.
Tuy
không phải là một nhà văn nổi tiếng, nhưng với cách viết nhật ký mộc mạc, chân
thành Thùy Trâm đã khiến cho người đọc như được quay ngược thời gian, trở về
với những năm tháng kháng chiến chống Mỹ ác liệt. Những trang nhật ký của chị
giống như một cuốn phim quay chậm trước mắt chúng ta bao đau thương, mất mát,
khó khăn gian khổ khiến người đọc không khỏi xúc động nghẹn ngào. Chị trăn trở
băn khoăn: “Không lẽ quyển sổ nhỏ này cứ ghi tiếp mãi những trang đầy máu
hay sao. Nhưng Thùy ơi! Hãy ghi đi, ghi cho đầy đủ tất cả những máu xương, mồ
hôi nước mắt của đồng bào ta đã đổ hai mươi năm nay. Và ở những ngày cuối cùng
của cuộc chiến tranh sinh tử này, mỗi sự hy sinh càng đáng ghi đáng nhớ nhiều
hơn nữa”….
Không
những thế,những dòng nhật ký ngắn gọn mà tha thiết, chứa đựng toàn bộ ý chí bất
khuất, kiên cường của một người con gái vốn được sinh ra nơi chốn đô thành vậy
mà giờ đây lại phải sống trong hoàn cảnh vô cùng khó khăn, thiếu thốn. Mở đầu
trang nhật ký chị đã viết: “Đời người phải trải qua giông tố nhưng chớ
cúi đầu trước giông tố”, phải chăng đó là phương châm sống để chị vượt
qua những tháng ngày gian khổ? Có dễ dàng gì đâu khi công việc tại bệnh xá luôn
căng thẳng đón từng đợt thương binh từ chiến trường cam go? Khó khăn biết mấy
khi phải chỉ huy cả bệnh xá chống chọi lại với những trận càn khủng khiếp của
kẻ thù. Và đau đớn thay khi phải chứng kiến biết bao cái chết.
Ngày 25/08/1969 trang nhật kí có
viết:
Những ngày căng thẳng tột bậc. Đêm đêm bọn Mỹ đi quanh làng
chui nằm trong lúa để sáng sớm tinh mơ lại bò vào làng tập kích thật sớm. Sáng
nay mới mờ mờ sáng chúng đã bao quanh
xóm. Mình xuống công sự với tư thế đã sẵn sàng, nằm dưới công sự nghe chúng la
hét , lùng sục phía trên , cái cảm giác ghê tởm căm thù có 1 sức nặng như 1 trọng lượng đè lên trái
tim mình
.
Ngày 19/05/1970 trang nhật kí viết
Địch càn lên súng nổ rầm rầm con vẫn cười , bình tĩnh ra công
sự . Địch tập kích vào căn cứ, vừa chạy địch có đêm phải ngủ rừng con cũng vẫn
cười, nụ cười vẫn nở ngay cả khi tàu rọ và HU-1A quăng rocket xuống ngay trên
đầu mình.
Các bạn thân mến! Trong cuốn “Nhật ký
Đặng Thùy Trâm”, ngoài những trăn trở trong cuộc sống của một chiến sĩ cách
mạng thể hiện lý tưởng và khát vọng sống cao đẹp, những ghi chép của chị còn trải
rộng ra tình cảm bao la đó là “tình người”. Phải
chăng trong lửa đạn ác liệt, khoảng cách giữa sự sống và cái chết mong manh làm
cho con người ta gần nhau hơn, dễ hiểu nhau hơn và hi sinh vì nhau nhiều hơn.
Trước những số phận như Bốn, Khiêm, Đường…và rất nhiều bệnh nhân không ghi tên
khác, người bác sĩ trẻ ấy luôn tìm được sợi dây đồng cảm sâu xa.
Cuốn
nhật ký được khép lại vào ngày 20 tháng 6 năm 1970. Bởi hai ngày sau đó chị đã
anh dũng hy sinh trong một trận càn của địch. Với gần 300 trang sách, nhật kí
Đặng Thùy Trâm đã khiến người đọc cảm nhận sâu sắc và thấm thía nỗi đau của dân
tộc Việt Nam trong chiến tranh. Chị khao khát đến cháy lòng ngày hòa bình thống
nhất Bắc Nam để được về với mẹ, về với mảnh đất Hà Thành thân yêu. Những lời
tâm sự cứ tự nhiên, nhẹ nhàng mà thấm vào tâm khảm của từng bạn đọc như lời
thiết tha chân tình chạm đến mọi trái tim. Đi qua những trang sách ta như thấy
mình đi qua trái tim của cả một lớp thanh niên thời đại- những con người giàu
tình cảm ấy luôn cháy trong mình lòng yêu quê hương đất nước. Những con người
phi thường ấy vẫn cao lớn mà sao trở nên thân thương, gần gũi và đáng mến quá
đỗi. Từng câu từng chữ đều có sức tác động mạnh mẽ đến tiềm thức của lớp thanh
niên thời bình phải làm sao cho xứng với cha ông ngày
Cuốn
sách ý nghĩa đó đang được để ở vị trí trang trọng trong thư viện của trường.
Mỗi bạn hãy tìm đọc ngay nhé để thấy tự hào, thấy biết ơn về thế hệ cha anh
chúng ta đã sống, chiến đấu như thế nào để thêm yêu dải đất hình chữ S hơn các bạn nhé.
Phần
giới thiệu và trình bày của em xin được tạm dừng tại đây.
Em
xin cảm ơn các thầy cô giáo và toàn thể các bạn đã lắng nghe!